Bé đường xứ hàn ân ái cùng tình nhân lớn tuổi

Rèm cửa sổ đóng kín, che đi khung cảnh mưa bụi bên ngoài, nhưng tiếng mưa vẫn len lỏi qua khe cửa, như nhắc Thư về dòng tin nhắn của Nam hai ngày trước – thứ đã gieo vào lòng cô một mầm mống bất an không thể dứt bỏ.
Thư đứng giữa phòng khách, tay cầm khăn lau nhà, đôi mắt mệt mỏi nhưng cơ thể vẫn gợi cảm theo cách đặc trưng của người phụ nữ sau sinh. Đúng lúc đó, tiếng xe máy quen thuộc của Hoàng vang lên ngoài sân, át đi tiếng mưa. “Phải kết thúc hắn ta thôi, anh Hoàng yêu thương tin tưởng mình, không được để dục vọng kéo mình xa anh ấy,” Thư tự nhủ, tay siết chặt khăn, lòng nặng trĩu vì dòng tin nhắn, “Thư, anh nhớ em, gặp anh chút được không?” Hai ngày trước làm cô run rẩy hôm trước. Anh cầm hồ sơ, quay ra, “Anh đi đây, vợ ở nhà ngoan nha, anh sẽ tránh thủ về sớm với hai mẹ con,” rồi bước ra sân, tiếng xe máy lại vang lên, hòa vào tiếng mưa. Hoàng mở cửa bước vào, áo mưa ướt át, giọng ngạc nhiên, “Anh quên hồ sơ, ủa, anh Nam, sao anh ở đây?” Thư vội chạy ra, lắp bắp, “Dạ, anh Nam đi ngang, em mời anh ấy vào tránh mưa chút, mưa to quá mà,” cơ thể cô run lên hai má ửng đỏ đùi trong nàng trở nên nóng ra ẩm ướt mắt không dám nhìn thẳng Hoàng, sợ anh nghi ngờ. Cô giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, tay run run đặt khăn xuống bàn. Ngực cô căng mọng đầy sữa, không mặc áo lót, núm vú in hằn qua lớp áo thun mỏng màu trắng, rung nhẹ